AD (728x60)

Categories

About us

Thứ Ba, tháng 11 28, 2006

Mưa Đầu Mùa

Share & Comment
... Thế rồi trời cũng mưa. Cơn mưa tôi chờ đợi bấy lâu nay không đến một cách bất ngờ trời đã chuyển, oi bức mấy hôm - rồi nhưng vẫn gây cho tôi một sự xúc động kỳ lạ. Lạnh. Qua làn áo len mẹ đan cho, cơn gió vẫn làm tôi run bần bật . Đừng đóng cửa sổ. Tôi muốn nghe mưa, mưa ngoài trời và mưa trong lòng tôi.

Cơn mưa đêm tuôn ào ạt như muốn trút bỏ những gì bức bối bấy lâu nay. Những giọt nước loang loáng dưới ánh đèn, bụi nước lất phất như những hạt cát được rây bằng một cái rây mịn bị gió thổi tạt vào làm ướt cả mái tóc dài được hong khô kỹ lưỡng và chiếc áo len thơm mùi long não.

Tiếng mưa ư? Đó là tiếng tí tách của giọt mưa rơi trên xi măng, tiếng "tóc ... tóc" đều đều của những giọt mưa rơi trên dòng nước, tiếng rào rào của nước mưa rơi trên mái tôn, tiếng đồm độp của giọt mưa rơi lá chuối. Mưa ồn ào thế mà cũng thật im lặng, đến nỗi tôi nghe được cả tiếng đồng hồ tích tắc, tiếng tặc lưỡi của con thằn lằn ở đâu đó và vả tiếng con tim đang xúc động.

Tôi giở chiếc áo mưa được xếp cất từ năm ngoái, nó phủ một lớp bụi mỏng và hãy còn thơm thơm mùi nhựa mới. Có kỳ lạ lắm không khi một đứa con gái như tôi đội mưa đi lang thang!? Không chỉ mình tôi trong mưa, còn nhiều người khác nữa. Có người lầm lũi bước, vội vã; có kẻ đưa chân đá bọt nước ngán ngẩm và có cả những người như không biết đến cơn mưa, chậm rãi đốt thuốc. Bỗng nhiên tôi thèm được là người đàn ông nọ, đốt thuốc và phớt tỉnh nhưng rồi không kìm được, tôi ngước mắt nhìn trời. Những ánh chớp ngoằn ngoèo, những giọt mưa rơi trên chiếc mũi lạnh ngắt của tôi (không biết nó phát ra âm thanh thế nào?), rơi vào mắt làm tôi chẳng thấy được gì hơn.

Tôi lại bước tiếp tục. Những chiếc là, những cành cây chẳng biết vui mừng hay run rẩy đang nhảy nhót trước cơn gió. Những chiếc cột đèn sừng sững, im lặng trong mưa. Tôi nghĩ đến những chiếc chăn ấm áp, những mái nhà dột, nhớ lại mùa mưa trước và tưởng tượng mùa mưa này mình sẽ làm gì. Tôi đi, vô định, và nghĩ ngợi lan man như những dòng nước mưa kia đang chảy. Nhưng dù sao, những dòng nước mưa kia tự nó rồi cũng sẽ hòa vào một dòng nước lớn hơn, một cái rãnh hay một con sông nào đó.

Có tiếng đàn vẳng tới tai tôi. Không cưỡng được, như dòng nước nhỏ bị cuốn đến con sông, tôi đi về phiá ấy. Thấp thoáng trong màn mưa, một người con trai đang chơi đàn. Một bản nhạc buồn có mưa hòa âm phụ họa. Anh say sưa đến nỗi không nhận ra có người đứng cạnh mình. Hết bản nhạc, anh ngước nhìn lên, cái nhìn xa xăm nhưng đầy thiện cảm rồi tiếp tục đàn cũng say sưa như lúc bắt đầu...

Dưới mái hiên, tôi và anh, không nói một lờị Tôi chăm chú lắng nghe, còn anh thì đàn, mỗi lúc một cuốn hút mà những hạt mưa cứ thưa dần, thưa dần ...

Tôi bước vào mưa, nghe mưa và nghe đàn, lặng lẽ đi như lúc đến ... Tiếng đàn đã không còn vẳng đến tai tôi nữa nhưng những âm điệu của nó vẫn còn đọng lại trong lòng, cứ vậy đi anh nhé, cơn mưa đến rồi đi, không ai có thể giữ nó ở lại được mãi, còn chúng ta, chúng ta chỉ là hai dòng nước mưa đồng cảm. Sau cơn mưa, có thể những dòng nước đó không còn hiện diện, biến mất đi như chưa có bao giờ và cũng có thể, những dòng nước đó sẽ tạo nên một dòng nước lớn hơn, vĩnh viễn, không chỉ đơn thuần như một cái rãnh hoặc một con sông có phải không anh?


Quốc Trung
(Hóc Môn)
Tags: , ,

Written by

We are Creative Blogger Theme Wavers which provides user friendly, effective and easy to use themes. Each support has free and providing HD support screen casting.

0 đánh giá:

 

Popular Content

Hello! We’re Fenix Creative Photo Studio

Recent Posts

Why to Choose RedHood?

Copyright © Trang Văn Học Trẻ | Designed by Templateism.com | Published by GooyaabiTemplates.com