AD (728x60)

Categories

About us

Thứ Hai, tháng 10 16, 2006

Tôi Ghét !

Share & Comment
Tôi ghét anh nhất lớp vì cái tội yếu mềm như một đứa con gái. Lúc nào cũng đỏ mặt, lúc nào cũng thầm thì. Vậy mà lũ bạn tai quái trong lớp lại bầu anh làm lớp trưởng. Một lớp trưởng để dành xỏ mũi - tôi từ chối vai trò lớp phó học tập cũng vì thế. Tôi không thể làm việc được với anh. Tôi ghét!

Cái hồi mà vai trò của Đoàn thanh niên còn chi phối mọi sinh hoạt ở nhà trường, lớp tôi luôn đứng đầu bảng, bởi vì con trai đông hơn con gái và toàn là những cái đầu ... bò.

Anh như một thứ bù nhìn rơm xoay chung quanh cái trục dựng sẳn của lũ bạn tai quái. Anh hì hục lao động gấp hai, gấp ba để "bù lỗ" cho những tay lười cố ý. Anh lúc nào cũng gào lên "các bạn trật tự, các bạn chú ý, các bạn cố gắng..." nhưng chẳng ai nghe, bởi vì ... anh thiếu tính thuyết phục trong lời nói và việc làm. Anh chỉ hiền lành như một... con rùa, sẵn sàng thụt cái đầu vào mai khi có biến. Tôi ghét!

Có một lần...

Anh đỏ mặt níu tay "Dũng con" nằn nì:

- Không được làm như vậy, rẫy mì là của dân trồng. Bạn phải hiểu...

"Dũng con" bĩu môi:

- Đừng có nói nhiều. Cứ biết không phải ông bẻ là được rồi.

Anh nhắn nhó khổ sở:

- Tôi chịu trách nhiệm quản lý lớp. Tôị..

"Dũng con" cười lớn:

- Này ông lớp trưởng bù nhìn, hãy nhắm mắt lại và đọc kinh sám hối dùm người khác đi.

Anh nhắm mắt lại. Tôi không nhịn được nữa:

- Tôi cấm các bạn đấy. Rẫy mì này là của chú tôi.

"Dũng con" nhìn tôi:

- Thật không đó nhỏ?

Tôi nhìn thẳng vào mắt hắn lạnh lùng:

- Thật, không tin cứ thử bẻ đi, rồi sẽ thấy phản ứng của tôi.

"Dũng con" im lặng suy nghĩ, sau đó bảo:

- Thôi được, tôi không bẻ nữa, vì lòng can đảm của bạn chứ không phải vì lời nói dối của bạn đâu.

Và "Dũng con" bỏ đi xuống núi với bó tre lớn vác trên vai, với bình nước đã cạn, với đôi môi khô vì khát. Tôi bước theo saụ Anh thì thầm bên tai tôi:

- Cám ơn bạn nhé, cám ơn...

Tôi quay phắt lại, trừng mắt nhìn anh:

- Im đi, tôi ghét!

Đôi vai anh so lại trong trạng thái e ngại đến tội nghiệp, mặt đỏ nhừ. Nhưng tôi không tội nghiệp, tôi bỏ chạy nhanh xuống núi. Từ đó đến hết năm học, anh tránh tất cả những trường hợp phải nhìn vào mắt tôi, anh sợ... Còn tôi, tôi ghet'! Ngay cả lúc tôi sẵn sàng đưa tay ra cho anh níu lúc sắp chết đuối cạn, tôi vẫn ghét!


Tống Chi
Tags: ,

Written by

We are Creative Blogger Theme Wavers which provides user friendly, effective and easy to use themes. Each support has free and providing HD support screen casting.

0 đánh giá:

 

Popular Content

Hello! We’re Fenix Creative Photo Studio

Recent Posts

Why to Choose RedHood?

Copyright © Trang Văn Học Trẻ | Designed by Templateism.com | Published by GooyaabiTemplates.com