Ta ở nơi này nhớ quê hương
Nhớ trăm góc phố triệu con đường
Nhớ người em nhỏ môi xinh thắm
Một thuở thơ ngây chốn vô thường
Quanh đây tiếng nói giờ xa lạ
Nữa đời tị nạn lắm xót xa
Xót thương bao kẽ đời oan trái
Muôn người đau khổ chẳng riêng ta
Sớm mai sương lạnh mờ đôi mắt
Nghe đời mòn mỏi vết xe lăn
Từng đêm và từng đêm thao thức
Mộng sầu trăm khúc nhớ mênh mông
Hỏi ngày xa cách đến bao lâu
Sợ tóc đổi thay má phai màu
Cầu mong thanh bình trên đất mẹ
Là ngày ta lại nắm tay nhau
Trần Trung Ngọc
0 đánh giá:
Đăng nhận xét