Năm học mới bắt đầu bằng câu ca cũ
"Thời gian trôi qua mau..."
Ta thảng thốt: tuổi mình? Năm cuối?
Tiếc nhớ tròng trành trong câu hát mùa thu.
Con chim nhỏ thổn thức về một lời ru
À ơi... trời rộng sông dài cánh con chưa đủ lớn
Nhọc nhằn lưng mẹ oằn vầng trăng khuyết
Và nặng vai cha sợi tóc không màu.
Cảm ơn người hát "thời gian qua mau..."
Để ta biết sắp xa rồi tất cả
"Hàng xóm" ơi, ta chờ câu tha lỗi
Đã sắp xa rồi thời vạch phấn ngăn đôi.
Cảm ơn người hát "thời gian qua mau..."
Bàn tay trên môi giữ nghẹn ngào tiếng nấc
Nếu có ước mơ xin thời gian đừng thức giấc
Cho mười bảy mãi giấc ngủ sâu
Và âu lo còn ở nơi xa lắm
Để ta kịp gom bao lỗi lầm mười sáu
Trả mùa thu, mẹ, cha và xa quá... một người.
Hoàng Phố
0 đánh giá:
Đăng nhận xét