Tưởng như chưa có gì qua đi
Vẫn con đường năm học cũ
Trời xanh mướt và ve kêu rạo rực
Phượng cuối rơi trên những dấu giày.
Tưởng như chưa có gì qua đi
Đêm tháng năm vẫn trong vời vợi
Thành phố soi mình xuống những cơn mưa.
không, không thể vẫn như xưa
Khi hơi thở của mùa hè vội vã
Khi trái tim ta run lên như lá
Trước cơn gió mang hơi ấm của mùa mưa.
Đâu rồi những giấc mơ
Đã tan biến trong cuộc đời chật hẹp.
Mỗi người chỉ có một mùa hè mười tám tuổi
Khi trái tim run lên bối rối
Và môi ngập ngừng giữ mãi một chữ "Yêu".
0 đánh giá:
Đăng nhận xét